độc sủng chỉ yêu mình em
Nhân Sinh Chi Khởi, Độc Sủng Chỉ Mình Em Chương 1: Giông Bão Trong Đêm Quản Lý Chương Tiếp » Mây mù giăng kín đầy trời, từng đợt gió nổi lên khiến hàng cây ven đường không ngừng lay động. Kỷ Từ Nhiên bước đi trên lối mòn dẫn đến mộ của Khương Tiếu, gương mặt xinh đẹp thanh thoát đã tiều tụy đi rất nhiều.
Tác giả: Hà My Nguyễn. Thể loại: Truyện Teen. Trạng thái: Truyện đã hoàn, truyện đang HOT. Nội dung truyện Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em. Một người được bao bởi vẻ ngoài lạnh lùng, một vị chủ tịch trẻ tuổi đầy quyền lực, là con cháu danh môn vọng tộc. Anh tàn nhẫn, anh nguy hiểm.
Đọc truyện Chỉ Yêu Mình Em online, Bất luận em là ai, yêu là yêu.Phải! Chỉ như thế tình yêu lúc nào cũng ích kỷ
model baju batik untuk orang gemuk agar terlihat langsing. "Tôi xin kết thúc tại đây! Chủ tịch có ý kiến gì không ạ?" một vị tổng giám đốc sau khi hoàn thành bài thuyết trình của mình thì chuyển hướng sang Lãnh Mạc Thiên. Nhưng anh dường như không nghe thấy, gương mặt hoàn mĩ cúi xuống, một tay chống cằm, một tay gõ gõ mặt bàn. Đám giám đốc, trưởng phòng nhìn nhau đầy khó hiểu. Chủ tịch của họ trông lạ quá! Jacy ngồi bên cạnh Lãnh Mạc Thiên. Thấy anh như vậy cô ta nhíu mi lo lắng, lên tiếng gọi anh "Chủ tịch! Chủ tịch!" lúc này Lãnh Mạc Thiên mới như bừng tỉnh, anh nhíu mày nhìn cô ta "Việc gì?" - Dạ? - Hơi bất ngờ nhưng Jacy cũng nhanh chóng trả lời - Giám đốc Thiết vừa trình bày kế hoạch xong, đang đợi ý kiến của ngài ạ! - Kế hoạch như thế mà cũng dám mang lên trình trước tôi sao? Làm lại! - Anh đứng dậy quát lớn rồi quay người rời đi - Tan họp! Vị giám đốc họ Thiết kia trợn tròn mắt, thân hình to béo ngã phịch xuống ghế. Mấy vị trưởng phòng, giám đốc xoay quanh ông ta mà an ủi. Bọn họ ai cũng công nhận bản kế hoạch của ông ta rất tốt nhưng chủ tịch không đồng ý thì cũng đi tong. Trong phòng chủ tịch, Lãnh Mạc Thiên ngả người ra ghế bành, tay day day mi tâm cho đỡ mỏi. Sau chuyện đêm hôm qua, anh không thể tập trung làm việc được. Việc trong phòng họp vừa rồi cũng là một ví dụ điển hình. Lãnh Mạc Thiên nhớ lại buổi sáng hôm nay, lúc anh tỉnh dậy thì trời đã tờ mờ sáng. Thấy trong lòng mình là một thân thể nhỏ nhắn mềm mại khiến anh đứng hình trong vài giây. Đêm hôm qua, anh uống rượu rồi về Lãnh gia, không những thế còn vào phòng Tô Mộc Hy. Anh và cô...lại trong tình cảnh như vậy sao? Ánh mắt có chút thất thần nhìn cô gái trong lòng. Tô Mộc Hy ngủ rất ngon, đôi môi đỏ mọng còn khẽ mở, cái đầu đôi lúc lại cọ cọ nhẹ vào ngực anh tìm chỗ thoải mái để nằm. Cảm nhận sự tiếp xúc trần trụi này, Lãnh Mạc Thiên không khỏi xúc động muốn đè cô xuống. Anh bắt đầu cảm thấy nóng người, nhưng nghĩ hai người lúc này không thích hợp. Lãnh Mạc Thiên đành nuối tiếc buông tha cho cô, hai cánh tay rắn chắc kéo cô vào lòng ôm thật chặt. Đôi môi mỏng hôn nhẹ lên trán cô rồi khẽ nói "Ngủ ngon, Rose của anh!" Sau đó anh tiếc nuối buông cô ra, cẩn thận xếp chỗ cho cô nằm thoải mái còn mình thì đứng dậy, nhặt quần áo của hai người bị rơi vãi dưới đất lên, bỏ vào sọt rồi bước vào nhà tắm. Nhưng bước chân chợt dừng lại khi anh nhìn thấy vết máu đọng trên giường. Lãnh Mạc Thiên bất ngờ nhìn chằm chằm vào vết máu đó! Cô vẫn còn sao? Đêm qua say quá anh không để ý nhưng giờ thì...vậy là những suy đoán của anh về mối quan hệ giữa cô và Simon là sai? Trong lòng anh tràn đầy hân hoan, anh là người đàn ông đầu tiên của cô! Và cô cũng là người phụ nữ đầu tiên của anh! Nhưng rồi anh cũng cười tự giễu, giờ anh với Tô Mộc Hy có thuộc về nhau thì còn có nghĩa lí gì không? Lắc đầu thở dài, anh bước vào phòng tắm. Soi trước gương, Lãnh Mạc Thiên nhìn dấu răng nhỏ in sâu vào vai mình mà khẽ cười. Mèo con tàn nhẫn! Cắn anh đến chảy máu! Tắm táp xong xuôi, Lãnh Mạc Thiên mở nước nóng, pha một bồn nước ấm vừa vặn lúc cô dậy có thể tắm được. Anh nhẹ nhàng thay quần áo rồi bước đến bên giường, cúi người xuống hôn lên tóc cô. Đôi môi mỏng mím lại rồi quay người rời khỏi phòng. Quay lại hiện tại, Lãnh Mạc Thiên nhấp ngụm cafe, anh lấy máy gọi cho bà quản gia "Cô ấy thế nào rồi?" "Thưa cậu, Tô tiểu thư đã tỉnh dậy rồi ạ, hiện giờ đang ăn sáng dưới nhà" "Cô ấy...có gì lạ không?" anh ngập ngừng nói "Theo như tôi thấy thì con bé khác mọi ngày lắm ạ! Trông u sầu hơn hẳn" "...được rồi, bà chăm sóc cô ấy giùm cháu, báo cho cô ấy là tối nay cháu không về" "Thiếu gia" bà quản gia hít một hơi sâu rồi quyết định nói "Dạ?" "Cậu thật sự phải đối xử với con bé như thế sao? Tiểu Hy có làm gì sai đâu chứ!? Người sai là..." "Bà quản gia!" giọng anh có chút tức giận "Tôi xin lỗi thiếu gia, tôi sẽ thực hiện ngay ạ!" bà quản gia biết mình thức thời liền áy náy hạ giọng. Lãnh Mạc Thiên cúp máy, ánh mắt lộ tia thâm trầm. U sầu sao? Cô là ghét bị anh đụng chạm? Hay thật sự đang bắt đầu hận anh? Không muốn ở bên anh? Nghĩ mà lòng ẩn nhẫn sự đau đớn, Lãnh Mạc Thiên chỉ biết cố kìm nó lại. Anh không được yêu, cũng không được phép yêu. Với con người luôn tồn tại một nỗi hận thù như anh thì tình yêu chỉ là phù phiếm mà thôi. *******************Lãnh gia "Là anh ấy gọi sao ạ?" Tô Mộc Hy đang trầm mặc cúi đầu, thấy bà quản gia đi đến liền ngẩng đầu mỉm cười hỏi. Bà quản gia thở dài, nhìn cô hồi lâu rồi gật đầu. Tô Mộc Hy tay mân mé viền cốc nước, nhẹ nhàng nói "Nếu anh ấy có nói là phải giam giữ cháu, không cho cháu đi đâu hoặc hành hạ cháu thật đau đớn...thì cũng không có gì lạ nhỉ?" - À thật ra... - Bà quản gia nghe cô nói mà không đành lòng, định nói sự thật thì Tô Mộc Hy đã cắt ngang lời bà - Cháu biết và hiểu mọi chuyện nên cũng không trách gì anh ấy vì những gì anh ấy chịu còn đau khổ hơn cháu nhiều! Ba mẹ cháu đã cướp đi hạnh phúc của anh ấy nhưng cháu lại phải hứng chịu...nghe thật lạ đúng không ạ? - Cô khẽ cười - Nhưng cháu lại tình nguyện để anh ấy hận mình, trút giận lên mình. Vì cháu muốn bản thân có thể hiểu được anh ấy nhiều hơn. Từ khi biết Thiên đến giờ, cháu cảm giác như mình chưa từng hiểu anh ấy. - Tiểu Hy...cảm ơn cháu! - Bà quản gia ngồi xuống cạnh cô, bàn tay nhăn nheo nắm lấy tay cô, mỉm cười hiền từ - Thiếu gia vẫn chỉ là một cậu bé, dù đã trưởng thành nhưng lại có một quá khứ thiếu thốn tình cảm. Điều đấy đã khiến cho thiếu gia trở nên cứng cỏi như vậy...nhưng thực chất thiếu gia là người trong nóng ngoài lạnh, ví dụ có thể hận cháu như thế nhưng vẫn luôn quan tâm đến cháu. Tiểu Hy, cháu đã thấy rồi phải không? - Vâng - Cô gật đầu, đáy lòng tràn ngập sự ấm áp - Bà mong hai đứa sẽ trở lại như ngày xưa, tất cả nhờ vào cháu đó! - Cháu biết rồi ạ!
Đọc truyện Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em Full, Đoạn trích Cánh cửa đóng "Cạch" lại một tiếng, chỉ vài phút sau, tiếng rên rỉ và thở dốc đã vang lên không ngừng. Nghe thật khiến cho người ta đỏ mặt, ông quản gia nhìn đám vệ sĩ người hầu đang ngoái người nhìn lên trên thì ho khụ khụ vài tiếng "Không mau làm việc đi còn đứng đây làm gì!" lập tức cả đám vội vàng chạy đi tán loạn, trở về công việc của quản gia thở dài, dù ông chủ phu nhân ân ái thế là tốt nhưng ông vẫn nên đề xuất việc làm cửa cách âm. Chứ để thế này rất gây hại đến trái tim những con người độc thân vui tính như ông đến, Lãnh Mạc Dư mặc bộ đồng phục cấp 1 của trường tiểu học quý tộc. Ngồi vắt vẻo trên ghế sofa, xem tivi và ăn hoa quả. Đôi mắt to tròn đen láy liên tục nhìn lên đồng hồ, hỏi cô người hầu đứng sau "Ba mẹ cháu đâu rồi ạ?"- Dạ thưa thiếu gia, ông chủ và phu nhân... - Chết thật, biết nói sao với thiếu gia bây giờ? cô người hầu chần chừ một lúc rồi gượng cười - Ông chủ và phu nhân đang làm việc ạ!- Làm việc? Từ khi cháu về là đã không thấy họ đâu rồi, việc gì mà lâu thế hả cô? - Lãnh Mạc Dư nghiêng đầu hỏi, dáng vẻ rất đáng yêu và ngây Việc công ty đấy mà! Haha... - Cô người hầu gãi gãi đầu nói, xong nhanh chân lấy lí do rời đi - Xin phép thiếu gia, tôi đi trước ạ!Lãnh Mạc Dư nhìn theo mà bĩu môi, có việc sao? Có ngu mới tin!Nghĩ nghĩ một lúc, cậu tắt tivi, quàng balo lên vai rồi đi lên căn phòng ngủ rộng lớn, trên chiếc giường kingsize, hai thân thể không một mảnh vải che thân ôm chặt lấy nhau. Tô Mộc Hy vì mới bị lăn qua lăn lại nên giờ mệt mỏi mà chìm vào giấc ngủ say. Còn Lãnh Mạc Thiên một bộ dạng thỏa mãn ôm cô, đôi lúc lại vuốt ve cánh tay cô, hôn nhẹ lên trán cô. Mấy tiếng trôi qua, làm cô mệt quá rồi!Đang tính nhắm mặt lại thư giãn thì có tiếng gõ cửa vang lên, theo đó là một giọng nói đầy trẻ thơ "Ba mẹ, ba mẹ xong việc chưa đấy?" Lãnh Mạc Thiên mím môi, thằng nhóc này! Lại chuẩn bị phiền phức với nó rồi đây.
You are hereHome » Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em Nguồn Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 01 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 02 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 03 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 04 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 05 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 06 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 07 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 08 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 09 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 10 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 11 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 12 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 13 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 14 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 15 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 16 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 17 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 18 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 19 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 20 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 21 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 22 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 23 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 24 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 25 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 26 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 27 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 28 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 29 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 30 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 31 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 32 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 33 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 34 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 35 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 36 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 37 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 38 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 39 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 40 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 41 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 42 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 43 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 44 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 45 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 46 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 47 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 48 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 49 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 50 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 51 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 52 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 53 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 54 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 55 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 56 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 57 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 58 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 59 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 60 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 61 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 62 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 63 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 64 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 65 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 66 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 67 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 68 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 69 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 70 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 71 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 72 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 73 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 74 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 75 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 76 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 77 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 78 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 79 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 80 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 81 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 82 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 83 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 84 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 85 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 86 Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em - Chương 87 Thêm "ethuvien" khi tìm truyện trên google để ủng hộ Editor bạn nhé <3!
Một người được bao bởi vẻ ngoài lạnh lùng, một vị chủ tịch trẻ tuổi đầy quyền lực, là con cháu danh môn vọng tộc. Anh tàn nhẫn, anh nguy hiểm. Tình yêu với anh chắc chỉ là một thứ trao đổi, lợi ích có được khi giao dịch??? Nhưng người như vậy không hiẻtu sao lại để ý đến một cô gái bị tai nạn như cô??? Cô không hiểu cũng không nhớ gì cả. Cô đã mất trí nhớ sau tai nạn, thân phận của cô như một bí ẩn Cô biết là anh đã cứu cô! Lại còn để cô ở bên cạnh mình. Một người không gần nữ sắc như anh có thể làm vậy thật khiến không biết bao nhiêu người mắt to mắt nhỏ. Những bí ẩn về thân phận của cô liệu có thể giải đáp? Đối với cô và anh, điều đó có lợi hay có hại? Những bất ngờ sẽ còn xảy ra với hai người... Độc sủng - chỉ yêu mình em/anh....
Tác giả Ha My NguyenThể loại Truyện TeenNguồn InternetTrạng thái FullSố chương 89Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước - Trích đoạn- 1. Lãnh Mạc Thiên 28t chủ tịch của Lãnh thị đồng thời là đại thiếu gia của một trong những đại gia tộc trên thế giới - gia tộc Lãnh gia. Người được mệnh danh là người đàn ông độc thân hoàng kim bởi nhan sắc tuyệt mĩ... cùng tài năng của mình. Một người mà ai ai nghe đến tên cũng phải kính nể, e người có tính cách ngoài lạnh trong nóng, độc đoán, tàn nhẫn, ít cười nhiều nhất là chỉ nhếch môi giễu cợt đối phương. Nói ít hành động nhiều. Không ham mê nữ sắc, ghét tiếp xúc với phụ nữ và ghét ai đụng chạm vào Tô Mộc Hy 24t hay còn gọi là Rose, cô gái có thân phận bí ẩn, bị tai nạn trấn thương nặng ở vùng đầu dẫn đến mất trí nhớ. Là một mỹ nhân điển hình với tính cách nhẹ nhàng xen lẫn sự lạnh lùng. Người có sự thông minh, nhạy mời các bạn xem tiếp ...
độc sủng chỉ yêu mình em